Bí quyết làm phim từ sách
Trần Minh Huyền
| 15-08-2025

· Nhóm giải trí
Mối quan hệ giữa văn học và điện ảnh vốn dĩ đầy phức tạp và hấp dẫn. Nhiều bộ phim được yêu thích nhất mọi thời đại đã được chuyển thể từ sách, nhưng quá trình “dịch” một câu chuyện từ trang giấy lên màn ảnh luôn ẩn chứa vô vàn thách thức.
Trong bài viết này, chúng ta sẽ khám phá cách những tác phẩm chuyển thể thành công cân bằng nghệ thuật kể chuyện ở cả hai loại hình, cũng như những trở ngại mà đạo diễn và biên kịch phải vượt qua.
Những thách thức khi chuyển thể văn học thành phim
Sách và phim là hai hình thức truyền thông hoàn toàn khác nhau. Tiểu thuyết cho phép khai thác sâu sắc nhân vật, các tuyến truyện phức tạp và bối cảnh chi tiết. Người đọc có thể đắm chìm vào dòng suy nghĩ của nhân vật, thưởng thức những đoạn độc thoại nội tâm và cảm xúc được miêu tả tỉ mỉ – điều khó có thể truyền tải trọn vẹn bằng hình ảnh.
Ngược lại, phim là trải nghiệm thị giác và thính giác, câu chuyện được kể qua đối thoại, hình ảnh và âm thanh. Sự khác biệt cốt lõi này tạo nên thách thức lớn khi chuyển thể tiểu thuyết thành phim.
Một trong những trở ngại lớn nhất là việc cô đọng một tiểu thuyết dài thành thời lượng hợp lý. Một bộ phim truyện thường kéo dài từ 90 đến 120 phút, trong khi sách có thể lên tới hàng trăm, thậm chí hàng nghìn trang. Một số cảnh hoặc tuyến truyện phụ buộc phải lược bỏ hoàn toàn, hoặc được tái tưởng tượng để phù hợp nhịp phim. Đây chính là lúc nghệ thuật chuyển thể lên tiếng.
Một tác phẩm điện ảnh chuyển thể thành công không đơn thuần sao chép nguyên bản, mà phải nắm bắt tinh thần câu chuyện, đồng thời thấu hiểu rằng có những yếu tố cần được diễn giải lại cho màn ảnh.
Nghệ thuật cân bằng chiều sâu văn chương với nhịp điệu điện ảnh
Dù việc cắt gọt nội dung là điều tất yếu, các nhà làm phim vẫn phải đảm bảo giữ được tinh thần cốt lõi của nguyên tác. Chẳng hạn, hãy nghĩ đến sự phức tạp và giàu chi tiết của Chúa Tể Những Chiếc Nhẫn của J.R.R. Tolkien. Bộ tiểu thuyết đồ sộ này đầy ắp huyền sử và nhân vật, nhưng các bộ phim, dù lược bỏ nhiều tuyến nhân vật và cảnh, vẫn tập trung vào mạch truyện chính và chủ đề then chốt, giúp tác phẩm điện ảnh chạm đến trái tim khán giả.
Việc tái hiện chiều sâu văn chương trên màn ảnh thường đòi hỏi những lựa chọn sáng tạo. Ví dụ, trong The Great Gatsby, đạo diễn Baz Luhrmann đã sử dụng âm nhạc hiện đại để làm nổi bật sự xa hoa và phù hoa của Kỷ nguyên Jazz. Dù không bám sát nguyên tác về mặt bối cảnh âm nhạc, lựa chọn này đã mang đến cho bộ phim một màu sắc độc đáo và truyền tải trọn vẹn chủ đề về sự thừa mứa và phù phiếm theo cách mới mẻ, ấn tượng.
Bằng cách hòa quyện yếu tố hiện đại và lịch sử, Luhrmann đã đạt tới sự cộng hưởng giữa ngôn ngữ văn chương và ngôn ngữ điện ảnh.
Phát triển nhân vật và lựa chọn diễn viên
Trong văn học, quá trình phát triển nhân vật thường được khắc họa tỉ mỉ, và người đọc được tiếp cận sâu vào suy nghĩ, động cơ của họ. Trên màn ảnh, khán giả không thể “nghe” suy nghĩ của nhân vật, vì thế ngôn ngữ hình thể, diễn xuất và lời thoại trở thành chìa khóa truyền tải chiều sâu.
Lấy ví dụ Harry Potter và Hòn Đá Phù Thủy. Sách dành nhiều trang để miêu tả cuộc đấu tranh nội tâm của Harry và mối liên kết của cậu với thế giới phù thủy. Trong phim, những điều này được thể hiện qua nét mặt, phản ứng, và những câu thoại ngắn nhưng đầy sức nặng.
Diễn xuất của Daniel Radcliffe không chỉ là đọc lời thoại, mà còn là khắc họa linh hồn nhân vật mà không cần đến những đoạn độc thoại dài hay những trang văn dày đặc suy tưởng.
Việc chọn diễn viên cũng đóng vai trò then chốt. Nhà làm phim phải chọn người không chỉ giống nhân vật về ngoại hình, mà còn thể hiện được tinh thần và cá tính của họ. Một ví dụ tiêu biểu là Ian McKellen trong vai Gandalf ở Chúa Tể Những Chiếc Nhẫn. Chính sự uy nghi và ấm áp của ông đã thổi hồn vào trí tuệ và sức mạnh của Gandalf – điều khó đạt được chỉ qua chữ viết.
Chuyển tải chủ đề: Giữ vẹn nguyên tinh thần tác giả
Một yếu tố quan trọng khác trong chuyển thể là giữ nguyên các chủ đề và thông điệp cốt lõi của tác phẩm. Không hiếm trường hợp phim thay đổi so với sách để phù hợp với thể loại hoặc phong cách điện ảnh, nhưng điều này đôi khi có thể làm lệch đi trái tim của câu chuyện.
Trong Giết Con Chim Nhại, bộ phim đã cẩn trọng bám sát các chủ đề then chốt của tiểu thuyết về bất công chủng tộc và lòng dũng cảm đạo đức. Dù lược giản nhiều tình tiết, phim vẫn tập trung vào hành trình trưởng thành của Scout và thông điệp xã hội, giúp giữ vẹn nguyên giá trị cốt lõi trong khuôn khổ thời lượng.
Tuy nhiên, đôi khi các nhà làm phim lựa chọn nhấn mạnh khía cạnh khác, dẫn tới thay đổi về tông giọng. Trong The Shining, phiên bản của Stanley Kubrick năm 1980 khác biệt rõ rệt so với tiểu thuyết của Stephen King, đặc biệt ở cách khắc họa nhân vật Jack Torrance. Phim mang đến một chân dung mơ hồ hơn, dịch chuyển trọng tâm từ bi kịch cá nhân sang yếu tố kinh dị siêu nhiên. King, vốn gắn bó sâu sắc với tác phẩm, không hài lòng với cách chuyển thể này, nhưng nhiều người vẫn coi bộ phim là kiệt tác kinh dị độc lập.
Vai trò của ngôn ngữ hình ảnh trong chuyển thể
Sách có thể miêu tả bối cảnh sống động, nhưng phim lại có lợi thế thể hiện trực tiếp qua hình ảnh điện ảnh. Điều này khiến ngôn ngữ hình ảnh trở thành yếu tố then chốt trong chuyển thể. Chẳng hạn, khung cảnh xanh tươi trong Khu Vườn Bí Mật gần như trở thành một “nhân vật” riêng, truyền tải chủ đề về sự sinh trưởng, tái sinh và sức mạnh của thiên nhiên một cách trực quan, điều mà câu chữ khó lòng đạt tới.
Ngoài ra, nhạc phim và thiết kế âm thanh cũng là công cụ đắc lực để tăng chiều sâu cảm xúc. Một bản nhạc nền phù hợp có thể nâng tầm trải nghiệm, đặc biệt với những bộ phim mang chủ đề cảm xúc phức tạp. Ví dụ, trong The Fault in Our Stars, phần nhạc nền đã khéo léo khắc họa nỗi day dứt và sự nghiêm trọng trong hoàn cảnh của nhân vật.
Kết luận: Đón nhận quá trình chuyển thể
Chuyển thể sách thành phim là một thử thách không hề nhỏ. Nó đòi hỏi sự am hiểu sâu sắc cả hai loại hình, đồng thời cân bằng giữa việc trung thành với nguyên tác và khai thác những khả năng độc đáo của điện ảnh. Nhà làm phim phải vừa giữ trọn tinh thần câu chuyện, vừa kể lại bằng ngôn ngữ hình ảnh cuốn hút trong giới hạn thời gian.
Chìa khóa của một tác phẩm chuyển thể thành công nằm ở việc nhận ra rằng điện ảnh và văn học là hai “ngôn ngữ” kể chuyện khác nhau. Khi được thực hiện khéo léo, phim chuyển thể có thể làm giàu cho nguyên tác, đưa câu chuyện đến với đông đảo khán giả mới mà vẫn giữ nguyên trái tim của nó. Dù bằng kỹ thuật hình ảnh sáng tạo, tuyển chọn diễn viên tinh tế, hay gìn giữ chủ đề trung tâm, những tác phẩm chuyển thể xuất sắc nhất luôn chạm tới cả người hâm mộ nguyên tác lẫn những khán giả lần đầu biết đến câu chuyện.