Vẻ đẹp không cần máy ảnh
Nguyễn Minh Hiếu
| 13-08-2025

· Nhóm nhiếp ảnh
Bạn đã bao giờ tự hỏi làm thế nào người ta có thể ghi lại vẻ đẹp trước khi máy ảnh ra đời chưa? Không điện thoại thông minh, không máy ảnh DSLR, không bộ lọc lấy nét tức thời — nhưng thế giới vẫn tràn ngập những cảnh đẹp ngoạn mục và những câu chuyện khó quên.
Vào thời đó, hội họa không chỉ là nghệ thuật; nó còn là một công cụ hữu hiệu để lưu giữ thời gian. Hôm nay, chúng ta sẽ cùng Lykkers bước vào một hành trình sống động để xem các họa sĩ thời xưa đã biến những khoảnh khắc thoáng qua thành những kiệt tác trường tồn như thế nào.
Sự ra đời của hội họa như một viên nang thời gian
Rất lâu trước khi nhiếp ảnh ra đời, hội họa là phương tiện chính để ghi lại lịch sử, cảm xúc và vẻ đẹp. Từ những bức tranh tường trong hang động đến những cuộn lụa, mỗi nét cọ đều kể một câu chuyện. Người xưa sử dụng hội họa để thể hiện niềm vui, nỗi buồn, cuộc sống gia đình và những kỳ quan thiên nhiên. Nó không chỉ là trang trí — mà còn là cách ký ức sống mãi. Ngày nay, chúng ta vẫn có thể thấy những câu chuyện này, nhờ độ bền của chất liệu và tài năng của những người sáng tạo ra chúng.
Cọ vẽ, không phải nút bấm: Công cụ của các nghệ sĩ cổ đại
Trong khi chúng ta bấm nút để chụp ảnh, các họa sĩ thời xưa phải thành thạo công cụ của mình với sự kiên nhẫn và kỹ năng điêu luyện. Cọ vẽ là máy ảnh của họ được chế tác từ nhiều loại vật liệu tự nhiên khác nhau, mỗi loại có một chức năng riêng. Cọ mỏng giúp bắt trọn chi tiết, trong khi cọ dày mang lại chiều sâu và sức mạnh.
Màu vẽ của họ cũng không phải đến từ nhà máy. Các nghệ sĩ nghiền các khoáng chất như chu sa để tạo màu đỏ hoặc malachite để tạo màu xanh lá cây, rồi trộn chúng với nước hoặc keo để tạo màu. Các loại thuốc nhuộm có nguồn gốc thực vật như chàm và đất son đã tạo thêm sự đa dạng. Những sắc tố tự nhiên này mang lại cho bức tranh của họ một tông màu đất nhẹ nhàng, khó có thể bắt chước ngày nay.
Giấy và lụa: Bức tranh ký ức
Thay vì màn hình kỹ thuật số, nghệ thuật cổ đại sống trên những chất liệu như lụa. Những bề mặt này mỏng manh, nhưng hoàn hảo để giữ những đường nét tinh tế và màu sắc chồng lớp. Người họa sĩ phải thật chính xác—không có nút "hoàn tác". Một khi mực đã chạm vào vải, không thể quay lại. Điều đó khiến mỗi chuyển động của cọ vẽ trở nên có ý nghĩa và có chủ đích.
Ghi lại cuộc sống: Phong cách và cảm xúc
Vậy các họa sĩ thời xưa đã làm thế nào để tác phẩm của họ sống động đến vậy? Tất cả đều nhờ vào bốn kỹ thuật chính: đường nét, màu sắc, bố cục và cảm xúc.
1. Đường nét: Mỗi đường cong và cạnh đều được thiết kế cẩn thận để thể hiện cấu trúc — dù đó là đỉnh núi hay nếp gấp trên áo choàng.
2. Màu sắc: Họ không tô vẽ màu sắc chỉ để cho vui. Mỗi tông màu được lựa chọn để phản ánh tâm trạng — màu xanh lá cây dịu nhẹ cho sự bình tĩnh, màu đỏ rực rỡ cho sự hân hoan.
3. Bố cục: Họ sắp xếp từng cảnh với sự cân bằng và tính kể chuyện. Ví dụ, bố cục hình chữ "S" nổi tiếng dẫn dắt mắt người xem một cách mượt mà qua tác phẩm nghệ thuật.
4. Cảm xúc: Ngay cả khi không có biểu cảm trên khuôn mặt, các họa sĩ vẫn truyền tải được niềm vui, nỗi buồn, hy vọng và tình yêu thông qua cử chỉ và cảnh vật.
Nghệ thuật lưu truyền qua nhiều thế kỷ
Tranh cổ không chỉ mang ý nghĩa làm đẹp. Chúng còn là những ghi chép văn hóa. Qua đó, chúng ta thấy được cách con người ăn mặc, cách xây dựng thành phố, cách trẻ em vui chơi và cách thiên nhiên được tôn trọng. Một số bức tranh ghi lại các nghi lễ hoàng gia. Số khác khắc họa cuộc sống chợ búa thường nhật hay cảnh đồng quê yên bình. Mỗi bức tranh đều góp thêm một mảnh ghép vào lịch sử văn minh nhân loại.
Di sản của các họa sĩ cổ đại
Di sản của hội họa cổ đại vẫn sống mãi trong từng nét cọ mà chúng ta thấy trong nghệ thuật hiện đại. Nhiều kỹ thuật chúng ta sử dụng ngày nay — màu nước, phối cảnh, đổ bóng — đã được định hình bởi những bậc thầy đầu tiên đó. Nếu không có sự sáng tạo và niềm đam mê của họ, hiểu biết của chúng ta về kể chuyện bằng hình ảnh sẽ rất khác.
Các công cụ kỹ thuật số ngày nay nhanh chóng và linh hoạt, nhưng chúng mang ơn rất nhiều từ trí tuệ của nghệ thuật cổ xưa. Mỗi khi phác thảo hay vẽ tranh, chúng ta đang bước đi trên con đường của những người đã vẽ tranh dưới ánh nến, pha trộn màu sắc bằng tay và nhìn thế giới bằng đôi mắt kiên nhẫn, tinh tường.
Hãy giữ cho cọ luôn sống động!
Ngay cả trong một thế giới tràn ngập công nghệ số, việc cầm cọ và vẽ những gì ta thấy vẫn luôn có điều gì đó kỳ diệu — giống như tổ tiên chúng ta đã làm. Vậy nên, lần tới khi chụp ảnh, hãy dừng lại và tưởng tượng xem chúng ta sẽ vẽ khoảnh khắc đó như thế nào.
Bạn sẽ chụp gì nếu không có máy ảnh - chỉ có cọ vẽ và màu sắc? Hãy chia sẻ ý tưởng của bạn, và biết đâu đấy, chỉ là biết đâu đấy, chúng ta hãy thử vẽ nên một ký ức thay vì chụp lại nó. Chúng ta vẫn đang viết nên lịch sử của cái đẹp - từng nét cọ một.