De Niro: Góc khuất đời tư
Trương Tiến Thành
| 17-06-2025

· Nhóm giải trí
Xin chào các bạn!
Hãy sẵn sàng khám phá một khía cạnh đời thường và sâu sắc hơn của huyền thoại màn bạc nổi tiếng kín tiếng và dè dặt.
Tại Liên hoan phim Cannes, Robert De Niro đã hé lộ đôi điều hiếm hoi về cuộc sống và sự nghiệp của mình—không phải qua những bài phát biểu dài dòng hay các cuộc phỏng vấn dàn dựng, mà bằng những hồi tưởng mộc mạc và chân thành.
Hãy cùng điểm qua bảy khoảnh khắc tiết lộ cách De Niro nhìn nhận quá khứ, nghệ thuật và những người đã góp phần định hình con người ông.
Di Vật Cá Nhân và Di Sản Nghệ Thuật Của De Niro
Gìn giữ xưởng vẽ của cha
Robert De Niro đã bảo tồn nguyên vẹn xưởng vẽ của người cha quá cố tại New York suốt hơn 30 năm qua. Mọi thứ—từ quần áo cũ, cọ vẽ đến tranh vẽ—đều được giữ nguyên như thời cha ông còn sống. Ông dựng nên không gian này với mong muốn các con và dòng họ có thể hiểu được tầm quan trọng của cội nguồn. Với ông, đó là cách để gìn giữ ký ức và tái hiện lại bầu không khí sáng tạo đã định hình một phần tuổi thơ.
Nhà sưu tập kỷ vật điện ảnh
De Niro vẫn giữ lại phục trang, đạo cụ và những kịch bản ghi chú chi chít từ các vai diễn của mình. Ban đầu, ông chỉ đơn giản nhận ra rằng những món đồ này rất dễ bị bỏ đi sau khi quay phim. Theo thời gian, bộ sưu tập lớn đến mức ông không thể quản lý hết, nên đã trao một phần cho các tổ chức như Đại học Texas và Trung tâm Harry Ransom. Với ông, việc lưu giữ này không chỉ là hoài niệm—đó là sự trân trọng đối với công sức lao động và các nhân vật đã được ông hóa thân.
Ký Ức Gia Đình và Ảnh Hưởng Sáng Tạo
Những lá thư và nhật ký bị cất giấu nhiều năm
Dù luôn gắn bó sâu sắc với cha mẹ, De Niro từng tránh đọc thư từ và nhật ký cá nhân của họ trong nhiều thập kỷ. Ông thừa nhận rằng bản thân chưa sẵn sàng đối diện. Mãi đến khi hợp tác cùng nghệ sĩ JR trong một bộ phim tài liệu, ông mới để người khác đọc trước.
Trải nghiệm đó đã mang lại những góc nhìn mới—ví dụ, một số bức tranh trước đây tưởng là của cha ông, thực chất lại do mẹ ông vẽ.
Thách Thức Của Việc Cởi Mở Tâm Sự
Ít nói nhưng lời nào cũng đáng giá
De Niro từ lâu đã nổi tiếng với những phát ngôn ngắn gọn, đôi khi mơ hồ. Ngay cả những cộng sự thân thiết như Leonardo DiCaprio cũng từng nhận xét về sự kiệm lời của ông. Nhưng mỗi khi ông mở lời, từng chữ đều được chọn lọc kỹ càng. Đó không phải vì rụt rè—mà là sự chính xác trong biểu đạt.
Khuyến khích người khác thách thức mình
Trước khi bắt đầu bộ phim tài liệu, De Niro nói với JR rằng hãy cứ thúc đẩy ông, ngay cả khi ông phản ứng lại. Ông thừa nhận quá trình này không dễ chịu, nhưng là điều cần thiết. Trong lúc quay, họ có thể ngồi hàng giờ chỉ để ghi lại vài câu nói hữu ích. De Niro không hứa hẹn điều gì, nhưng ông luôn có mặt—vì ông hiểu có những câu chuyện cần được kể, dù không phải vì chính mình, thì là vì người khác.
Những Năm Tháng Đầu Đời và Hành Trình Đến Với Diễn Xuất
Cuộc sống của nghệ sĩ trẻ lưu diễn
Thuở ban đầu, De Niro từng là thành viên của một nhóm kịch lưu động chuyên biểu diễn tại các trường học. Đó là giai đoạn đầy thử thách, với những chuyến đi liên tục và tương lai mù mịt. Mẹ ông từng nói rằng bà hy vọng một ngày nào đó sẽ nghe thấy tên ông trên đài phát thanh.
Những vai diễn đầu đời chẳng hề hào nhoáng—có nơi còn cấm tổ chức tại các địa điểm công cộng—nhưng chúng đã rèn luyện cho ông tinh thần kỷ luật và lòng tận tụy với nghệ thuật biểu diễn.
Ký ức được giữ lại qua những bức thư
De Niro vẫn lưu giữ những lá thư gửi mẹ trong thời gian lưu diễn ấy. Nhờ chúng, ông có thể hồi tưởng lại những đoạn ký ức từng mờ nhạt. Những bức thư ấy như những bức ảnh chụp nhanh một thời kỳ mà thành công còn là giấc mơ xa vời, và mỗi buổi diễn là một bước tiến để xây dựng điều gì đó bền vững.
Kết Luận: Một Giọng Nói Thầm Lặng Nhưng Đầy Sức Nặng
Robert De Niro có thể không nói nhiều và thường tránh xa ánh đèn sân khấu khi không cần thiết, nhưng mỗi lần ông chia sẻ, lời nói đều mang theo sức nặng đặc biệt. Những nỗ lực giữ gìn nghệ thuật, ký ức và di vật sáng tạo của ông thể hiện sự trân trọng sâu sắc đối với những người đã ảnh hưởng đến ông và con đường nghệ thuật ông theo đuổi.
Từ việc lưu giữ đạo cụ cho đến bảo tồn xưởng vẽ của cha, từng hành động của ông đều là một phần của câu chuyện lớn hơn—một câu chuyện thầm lặng dạy ta biết quý trọng di sản, kỷ luật và gia đình.